Không có điểm gì chung ngoài... “chuyện ấy”

Thứ hai - 16/06/2014 00:29
(Dân trí) - Cả anh và tôi đều đã đến tuổi cảm thấy cần yên bề gia thất, xây dựng một gia đình có vợ chồng, bố mẹ và những đứa con để các cụ hai bên an lòng. Nhưng tôi rất phân vân, bởi ngoài “chuyện ấy” hưng phấn và ăn ý ra, chúng tôi không còn điểm chung nào cả.
 Không có điểm gì chung ngoài... “chuyện ấy”


Không có điểm gì chung ngoài... “chuyện ấy”


Tôi và anh từng là bạn học phổ thông. Thời ấy, tôi hiền lành, ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ, thứ hạng chưa bao giờ tụt xuống nửa cuối của lớp trong khi anh hiếu động, ngổ ngáo, lười học, thiếu tập trung, thành tích luôn gần như đội sổ. Tôi ít chơi với anh vì chúng tôi không giống nhau.

Chia tay thời học sinh, mỗi đứa một hướng phát triển. Tôi tiếp tục học lên đại học rồi đi học thạc sỹ ở nước ngoài, về nước tôi làm việc trong một ngân hàng quốc tế. Công việc tốt, tôi kiếm được nhiều tiền, đi du lịch đó đây và tận hưởng cuộc sống, nhưng lòng luôn thấy buồn rầu vì đến tận tầm này vẫn chưa thực sự tìm được cho riêng mình một người đàn ông để bầu bạn. Rồi tôi gặp lại anh trong một lần họp lớp. So với cậu học sinh ngổ ngáo ngày xưa, anh chín chắn hơn, phong trần hơn. Anh chỉ học đến cao đẳng rồi đi làm, nhưng công việc làm thuê không hợp với tính cách của anh nên anh rút về tự kinh doanh. Đến giờ anh vẫn đang xoay xở rất cực. Nhưng tính anh xốc vác, tôi nhìn thấy ở anh một người đàn ông có bản lĩnh, có khả năng tự bươn chải trong xã hội. Bờ vai anh sẽ rất vững chắc cho những cô gái yếu đuối muốn dựa vào.

Sau buổi họp lớp, anh nhắn tin cho tôi. Những ngày sau đó, chúng tôi ra ngoài uống nước với nhau 1 lần, đi ăn trưa 1 lần, sau đó thì... cùng nhau vào khách sạn. Xin đừng đánh giá nhân phẩm tôi, tôi không cần ai làm giúp tôi điều đó. Cả hai chúng tôi đều đã ở tuổi trưởng thành, trai chưa vợ gái chưa chồng, có ham muốn và tìm thấy tín hiệu về đối tác tương lai ở người kia thì tôi nghĩ chẳng tội gì không thử. Quả thực, trong “chuyện ấy”, anh rất nồng nàn. Cả anh và tôi đều có những giây phút hết mình và thực sự thỏa mãn. Đã có lúc tôi nghĩ anh chính là người chồng tương lai tôi kiếm tìm. Chẳng phải hòa hợp tình dục có vai trò rất quan trọng đối với sự thành công của các cuộc hôn nhân hay sao? Nhưng rời khỏi chiếc giường ngủ thì luôn có điều làm tôi phải nghĩ ngợi. Chúng tôi mới gặp lại nhau chưa lâu, chủ đề chung chưa thực sự có nhiều để nói. Tôi với anh lại quá khác, về địa vị xã hội, về học vấn, về trình độ nhận thức (cảm nhận chủ quan của tôi là vậy). Có những điều tôi nói anh không hiểu, có những điều anh nói khiến tôi nhăn mặt vì sự tục tĩu của nó... Đại loại như vậy, rất nhỏ thôi nhưng khiến tôi lăn tăn. Hôm vừa rồi tôi đi chơi với anh đúng ngày “đèn đỏ”. Không ngoài dự đoán của tôi, hai người thật gượng gạo và chẳng có mấy chuyện để nói. Anh giữ vẻ mặt bí xị suốt dọc đường, lý do là gì thì tôi nghĩ rằng tôi hiểu...

Tôi và anh có nên kết hôn không? Chúng tôi đã tìm được một nửa của mình chưa hay thực sự vẫn chưa đúng người?

Kim Oanh

Nguồn tin: dantri.com.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi